BÔNG HỒNG TRÊN TUYẾT
Giữa mù Đông tuyết rơi
Tôi bỗng thấy một bông hồng nhung đỏ
Đỏ như giọt máu tươi
Ai đã đánh rơi, ai đã bỏ quên trên tuyết
Cánh hồng lạnh cứng tái tê…
Giữa lúc tuyết rơi
Có người con gái
Nâng niu bông hồng ấp vào lồng ngực
Hà hơi vào cách hoa rơi:
Hoa ơi hãy bừng tỉnh lại
Cho hoa cả trái tim người !
Giữa lúc tuyết rơi
Tôi liêu xiêu trên đất khách quê người
Chao ôi có người con gái
Thương hoa như thể thương người !
Bất giác tôi quay trở lại
Ghế ngồi hơi ấm vương rơi
Nhớn nhác đi tìm người ấy
Mịt mù tuyết trắng giăng bay !
Berlin, mùa Đông 2011