Lỡ hẹn mùa Thu !
(Thân tặng người ấy năm xưa !)
Tôi lỡ hẹn để Thu vàng tàn úa
Lá vàng nhanh và rụng cũng nhanh
Thu hờn giận hay em hờn giận
Thu đi nhanh và em chẳng đợi anh ?
Luyến tiếc hoài nhìn chiếc lá mong manh
Treo chới với trên cành sơ xác lá
Tôi ân hận mình trở về muộn quá
Lá vàng rơi và vắng bóng em rồi!
Tôi lang thang trên thảm vàng lá rụng
Bỗng giật mình khi đàn bướm bay ra,
Bướm ơi sao chẳng tìm hoa
Lượn tìm nhặt nỗi sót xa làm gì ?
Ngỡ rằng nói thế bay đi
Nào đâu bướm cứ chập chờn quanh tôi
Hình như bướm nhặt được rồi
Em tôi đã dấu muôn lời vào thu …
Chập chờn cách bướm mộng du
Bảo cho tôi biết em chờ quá lâu.
Thu vàng lá rụng về đâu ?
Mà rừng đầy ắp nỗi sầu của em !
Con đường lối cũ tôi quen
Mà sao mỗi bước cứ thêm gập gềnh
Phải chăng số phận bấp bênh
Em đi trút lại nỗi buồn vào Thu ?
Tôi về muộn quá rồi ư ?
Trời xanh trong vắt tựa như không trời.
Thèm nghe tiếng nói một người
Mà sao chỉ thấy lá rơi xạc xào
Bao nhiêu ước vọng khát khao
Giờ đây gói lại gửi vào… gió đông !
Cuối thu 2015
Huy Thắng